Trong góc thôn, tiếng khóc không ngừng vang lên.
Triệu Bân yên tâm vẽ bùa, mãi đến đêm mới ra khỏi phòng, ôm một cái sọt toàn tiền giấy có phù văn ở trên.
Đây cũng là học từ trong cuốn Phù Văn Lục mà ra.
Trong sách có ghi, phối hợp với chú ngữ mà rải trước mộ thì có thể siêu độ vong linh.
Nếu như ở dưới âm thì số tiền giấy này chính là bạc.
Ở nơi không xa, Ngưu Oanh đang bận rộn không ngừng.
Những người dân khác cũng chạy đi chạy lại, chuẩn bị hai mươi chiếc xe ngựa.
Bọn họ quyết định chuyển nhà, hơn một trăm nhân khẩu không ai phản đối.
Thôn này ở nơi hẻo lánh, cách xa thành thị phồn hoa, chỉ là miễn cưỡng mà sống.
Lần này may mà có Triệu Bân bảo vệ, nhưng họ không thể sống cả đời ở đây được.
Mà người cứu cả thôn còn đồng ý giúp đỡ sắp xếp thì đã là một ân tình cực lớn.
Sáng sớm.
Trời còn chưa sáng, hai mươi chiếc xe ngựa đã nối đuôi nhau ra khỏi thôn.
Tiếng thổn thức vang lên không ít, hầu như ai cũng ôm một bài vị, lúc xe đi xa còn không quên nhìn lại.
Xa quê hương ai mà không nỡ, vì gần như cả đời gắn liền với nơi này.
Hôm nay đi, không biết khi nào mới quay về được.
“Mau chóng đuổi theo nào”.
Ngưu Oanh cưỡi ngựa đi theo đoàn người, thấy ai lạc đoàn liền lập tức thúc giục.
Công việc phân ra rất rõ ràng.
Triệu Bân thì
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4300/chuong-35-diem-lao-quy.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.