Lời nói của Yên Thiên Phong rất dễ hiểu, cũng rất cứng rắn, trói lại còn để làm gì nữa! Nếu như không trả một cái giá xứng đáng, thì đừng mong bọn họ có thể về nhà được.
Quản gia của thành chủ cười khan một tiếng, không nói thêm nữa.
Ông ta hiểu thành chủ nhà mình cũng chẳng phải là người hiền lành gì.
Trong phòng, Triệu Bân đang ngủ say.
Ngoài hắn ra thì trong phòng còn có Thanh Dao, một tay của cô ấy đang giơ lên, dùng chân nguyên bổ sung cho thân thể của hắn, trong lúc lơ đãng lại nhìn lén Triệu Bân một cái.
Trong mắt cô ấy, người này thật đáng kinh ngạc.
Dù là thiên phú hay thực lực, hắn đều vượt xa sự mong đợi của cô ấy.
Cảnh giới Chân Linh tầng 1 mà có thể tiếp được khúc Thanh Liên của cô ấy, còn cầm chân được thiếu chủ thành Thương Lan.
Trong trí nhớ của cô ấy, hắn nhất định là người đầu tiên, hơn nữa còn là đồng cấp vô địch.
Điều quan trọng nhất là hắn thực sự cũng không tệ.
Thu tay lại, cô ấy nhẹ nhàng gọi một tiếng, không có tiếng đáp lại, xác nhận Triệu Bân còn đang ngủ, cô ấy mới vươn tay sờ lên mặt Triệu Bân, muốn cởi chiếc mặt nạ da của hắn ra, xem thử bên dưới là một gương mặt như thế nào.
Cô ấy đã cởi nó ra.
Gương mặt thật của Triệu Bân đã không làm cho cô ấy thất vọng, tuy không phải là một người đàn ông đẹp trai tuyệt đỉnh, nhưng trông cũng rất khá,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4379/chuong-142-nguoi-chay-cai-gi-vay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.