*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Sao cơ, Liễu gia đọ kiếm, bại rồi?” Thành Vong Cổ vào buổi sáng sớm vẫn rất phồn hoa. Cảnh phồn hoa này được thêm vài nét náo nhiệt vì một trận đọ kiếm, cả con đường đều đang bàn tán. “Thật hay đùa thế”. “Ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ lại là giả?” “Mau mau, cửa hàng binh khí Liễu gia mở cửa rồi”. Giữa những lời bàn tán, một tiếng hô vang lên. Thế nhưng, cảnh tượng ào ào lao tới của ngày trước đã không tái diễn vào hôm nay, cũng không ai hô hào đòi tranh giành nữa. Người đâu hết rồi? Chạy đi đâu hết rồi? Hai bên đều có vũ khí tốt, nhưng bên Triệu gia rẻ hơn, đã vậy phẩm cấp còn cao hơn, chỉ có kẻ ngốc mới mua bên Liễu gia, ai cũng hổ báo dữ dằn cả. “Hôm nay không mua thì ngày mai sẽ hết đấy”. Đến lúc này rồi nhưng đám nô bộc ở cửa hàng binh khí Liễu gia vẫn còn vênh váo tự đắc mà hô hào vang dội. “Mua cái đầu ngươi!” Mẹ kiếp, họ đã muốn mắng từ lâu rồi! Đọ kiếm đã thua mà còn tỏ thái độ
“Kinh thế cơ à?”
Lời bàn tán rất nhiều, liên tục không ngớt, chủ yếu vì đông người, ai cũng đang nói về điều này.
Hiển nhiên, họ chạy sang cửa hàng binh khí Triệu gia hết rồi.
Đám người võ tu đáp lại như vậy, rất sắc bén, âm lượng cũng rất to.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4431/chuong-111-ruoc-con-re-ve-phu-thanh-chu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.