“Chuyện này…!ngại quá đi thôi”.
Triệu Bân cười ha hả, miệng thì nói, mà tay cũng không nhàn rỗi chút nào.
Đã nói mà! Thành chủ thành Vong Cổ rất đường hoàng, bởi vì hắn cho nổ Vọng Nguyệt Lâu nên ngay cả bùa nổ cũng tiêu hao hết sạch, suýt chút nữa là phải chôn xác ở bên trong, dù sao thì lão ta cũng phải bồi thường, bao nhiêu cũng không thành vấn đề, hắn biết, Dương Hùng đưa cho hắn ngân phiếu là bởi vì nể mặt sư phụ của hắn, ra tay chi tiền rất rộng rãi, có chừng năm vạn lượng, cả một xấp dầy.
Hắn cất ngân phiếu vào rồi rời đi.
Sau lưng, Dương Hùng vuốt râu cười, càng nhìn Triệu Bân càng cảm thấy vừa ý, cụt một tay không phải là vấn đề lớn, một nhân tài hiếm có như vậy, sau này nhất định sẽ trở thành một nhân vật lớn, lão ta làm thành chủ thành Vong Cổ lâu như vậy, mắt nhìn người cũng không phải là tệ.
“Buổi đấu giá ngày mai ngài có có đi không ạ?”, quản gia hỏi.
“Ta đã xem qua danh sách đấu giá, cũng không có bảo vật mà ta quan tâm”, Dương Hùng nói xong thì đứng dậy rời đi, hàm ý rất hiển nhiên, ai thích thì cứ đi, còn ta sẽ không đi, có thời gian thì tìm một chỗ rộng rãi thoáng mát ngồi đếm tiền còn tốt hơn.
Không người nào biết lão ta rốt cuộc đã vơ vét được bao nhiêu tài sản.
Ước chừng cũng phải có tới hai mươi vạn lượng, gia tộc lớn gia tộc nhỏ đều vô cùng có tiền, trùng hợp
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4438/chuong-178-co-hoi-den-roi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.