*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Sao có thể như thế được”. Thần thái của Nguyệt Thần trông cực kỳ đặc sắc, nhìn đống lông chim rồi liếc nhìn Triệu Bân, ngươi đỉnh đấy! Thế mà ngươi gọi được nó ra, lão nương đã xem thường ngươi quá rồi. “Nó mắng ta”. “Mắng ngươi là đúng rồi!”, Nguyệt Thần ngồi dậy, không ngừng cảm thán, đảo mắt đánh giá đống lông chim. Đây không phải là loài chim thông thường đâu. Đây là một con Đại Bằng cánh vàng hàng thật giá thật, sở dĩ nó biến thành bộ dạng như thế này chắc hẳn vì đã gặp phải biến cố nào đó ở linh giới, ví dụ như đang độ kiếp, hoặc ví dụ như đang tự mình lột xác, trùng hợp làm sao mà bị Triệu Bân bắt gặp, sơ ý bị lôi đến nơi này. Đã vậy, dường như hình như cũng không thuận lợi lắm, khiến một con Đại Bằng cánh vàng giống như một con quạ. Trên mình nó còn dính máu tươi, hiển nhiên “Niết bàn” chưa hoàn chỉnh, không chỉ chưa hoàn chỉnh mà còn bị đánh xuống mức thấp nhất vì thuật thông linh sai sót này, tu vi toàn thần gần như tan tác hết. Với đủ thứ nguyên nhân này, mắng Triệu Bân là còn nhẹ đấy. Nếu nó vẫn còn thần lực, chắc sẽ xé xác Triệu Bân ra làm nhiều mảnh. Sớm không gọi muộn không gọi, cứ phải đúng vào lúc này, vốn đã khó chịu rồi, thuật thông linh của ngươi còn làm cho
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4439/chuong-136-vuc-o-long.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.