Mẹ kiếp, xuất chinh không thuận lợi mà!
Tại sao hôm nay lão ta ra ngoài mà không xem hoàng lịch nhỉ? Đúng thật là bát tự không hợp mà!”Tiền! tiền bối, ta không cố ý quấy rầy”.
Thi Sơn cười, nụ cười còn khó coi hơn quỷ khóc, lão ta lui lại rồi nghiêng người bỏ chạy, vừa chạy vừa chui, vừa lăn lộn trên mặt đất, rất sợ đối phương đổi ý, đây không phải là cảnh giới Thiên Võ bình thường, đây chính là Đại Hạ Hồng Uyên, nếu như người này muốn tiêu diệt lão ta thì không cần dùng tới ba chiêu, chỉ cần một tát là có thể khiến cho lão ta tan xác.
Phù!
Triệu Bân thở phào nhẹ nhõm, lấy hồ lô tím vàng ra, rót linh dịch vào trong miệng.
Bắt chước khí tức của cảnh giới Thiên Võ, đúng là phải tiêu hao quá nhiều sức lực.
Cũng còn may là hắn có thứ để bảo toàn tính mạng, chỉ cần một hớp linh dịch tiên lộ là tinh thần của
hắn lại sáng láng, nếu như Thi Sơn quay lại, hắn cũng không ngại toát ra khí tức cảnh giới Thiên Võ để dọa chết lão ta.
“Cái này chính là uy thế đệ nhất thiên hạ sao?”
Tử Linh đã không còn bình tĩnh, nhìn ánh mắt của Triệu Bân mà cảm thấy vô cùng kính sợ, chỉ cần nổi giận lên là có thể dọa cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong co giò chạy mất, uy nghiêm tột độ!
“Tiểu nha đầu, lên giường.
Không!”
Triệu Bân đang dán bùa, đột nhiên phát ra một câu như vậy.
“Ta! “
Triệu Bân thở không ra hơi, suýt nữa thì
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4511/chuong-56-toi-khong-dung-luc-roi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.