*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Từ sau đêm đó hành thích không thành, cấp trên phái thêm người đi làm nhiệm vụ: hai vị Chân Linh đạt đỉnh và một vị Chân Linh cấp tám, đã vậy còn là một nhóm ba người rất ăn ý, chấp hành nhiệm vụ chưa từng thất bại. Bây giờ Triệu thiếu gia yên ổn ngồi ở đây chứng tỏ nhiệm vụ đã thất bại. “Hai ta có thù oán gì chăng?” U Lan không biết thân phận của hắn, cứ lãng quên nhau nơi giang hồ là tốt nhất. Đột nhiên, một mùi thơm của nữ tử thoảng qua, khi hắn ngẩng đầu lên, một bóng người đã đứng sững trước quầy. Nhìn kỹ lại, hóa ra là Thanh Dao, con gái của thành chủ Thanh Phong Yên Thiên Phong. “Thời buổi này thịnh hành nữ giả nam hả?”, ánh mắt của Triệu Bân khá kỳ lạ, bởi vì Thanh Dao trước mặt hắn cũng giống như U Lan ở bên kia, không chịu mặc trang phục của nữ tử mà giả dạng thành công tử hào hoa, nhìn qua cũng đẹp trai rụng rời đấy. Thanh Dao đến thành Vong Cổ, hắn cũng không bất ngờ, chắc hẳn tới tham gia buổi đấu giá, lát nữa chắc cũng sẽ tới Vọng Nguyệt Lâu dự tiệc. Khác biệt ở chỗ, thành Thanh Phong là sân chơi chính của cô ấy, thành Vong Cổ lại
Triệu Bân vẫn còn đang lầm bầm ở đó chứ không bước tới nhận người quen, đôi bên vốn chỉ là khách qua đường trong cuộc đời nhau.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4521/chuong-274-noi-ta-de-cho-nguoi-noi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.