*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nghiêm Khang hừ lạnh, tất nhiên là không cho phép Triệu Bân chạy trốn. Ảo thuật bị phá, mặt mũi không còn, thế thì phải tìm cách đòi lại thể diện. Được dịp thể hiện trước mặt Liễu Như Nguyệt thì phải trình diễn thật tốt mới được. Hắn ta đã nói thì hôm nay Triệu Bân phải quỳ xuống bằng được. Gió lớn gào thét, hắn ta chộp tới bắt Triệu Bân. Triệu Bân chau mày, một bước né ra, ung dung tránh thoát. “Còn không dập đầu nhận sai?” Triệu Bân không tự quỳ thì bọn họ không ngại giúp đỡ hắn. Soạt! Soạt! Soạt! “Thân pháp này…” Đều là người cụt tay, mà thân pháp này cũng huyền ảo y. hệt Không ít người híp mắt lại, tuy chưa thấy Triệu Bân lộ ra chân nguyên nhưng lại ngửi được hơi thở chân nguyên trên người Triệu Bân. Thân pháp này, người bình thường tuyệt đối không sử dụng được, như vậy Triệu Bân phá được ảo thuật Thiên Nhãn cũng là dễ hiểu. “Là ngươi”. Liễu Như Nguyệt than nhẹ, nhíu đôi lông mày xinh đẹp. Triệu Bân có thể tu luyện, hôm nay cô
Người xuất thủ không chỉ có Nghiêm Khang, mấy người ngăn trước cửa cũng tràn tới.
Triệu Bân tận dụng mọi thứ, lướt qua kẽ hở của đám đông, thân pháp biến hóa kỳ lạ.
Lâm Tà thấy vậy, không khỏi đứng lên, lông mày hơi nhướng, tựa như nhận ra Triệu Bân.
“Hắn là võ tu”.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4552/chuong-270-co-biet-la-the-luc-phuong-nao-khong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.