*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Liễu Thương Không đang bưng tách trà, thổi lá trà nổi trên mặt tách, thần thái nhàn nhã, tuy lão ta không phải là luyện khí sư, nhưng cũng có hiểu biết rất rộng, đại danh của Khô Sơn lão ta cũng đã sớm nghe qua, trong số những luyện khí sư ẩn thân ở dân gian, nếu như nói Khô Sơn đứng thứ hai, cũng sẽ không có ai dám xưng mình đứng thứ nhất, chỉ cần không phải là luyện khí sư của hoàng tộc và thiên tông thì ai tới đây cũng sẽ trở thành kẻ vô dụng. Bởi vì tự tin như vậy cho nên lão ta mới dám đánh cược, cảnh giới Chân Linh như Triệu Bân mà còn muốn thắng cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong sao? Lão Vong Cổ cười nói, lão ta quả thực không coi trọng Khô Sơn, chủ yếu vẫn là do lai lịch của Triệu Bân quá lớn, Đại Hạ Hồng Uyên là sư tôn của hắn, nhân vật đệ nhất thiên hạ dạy dỗ ra một đồ nhi, thì đồ nhi đó tuyệt đối không phải là một kẻ tầm thường. Trên đài. Khô Sơn đã phất tay, liên tiếp lấy đi mười mấy loại vật liệu sắt. Mười mấy loại là đủ rồi, lấy nhiều cũng không có ích lợi gì. Triệu Bân cũng đã chọn xong, trùng hợp là vật liệu mà cả hai bên chọn đều giống nhau. “Chuyện này thật thú vị”. “Vật liệu hai bên chọn
“Nếu thật sự thua thì cũng đừng có chơi xấu đó”.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4569/chuong-216-diet-sat-thu-la-sinh-mon-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.