Ông già áo đỏ “hừ” một tiếng, gió lớn nổi lên, ông ta đuổi sát theo sau, gương mặt rất khó coi, thậm chí trở nên dữ tợn.
Một võ tu Chân Linh thấp hèn mà biết nhiều trò ghê, đến cả cao thủ đỉnh cao Huyền Dương như ông ta cũng bị xoay như dế, đúng là mất mặt.
Còn nữa, mẹ kiếp, ngươi ăn gian đấy à?
Dù từng gặp rất nhiều võ tu cảnh giới Chân Linh, nhưng lần đầu ông ta gặp được người chạy nhanh như Triệu Bân.
Ăn gian ư? Ông đây còn muốn lái máy bay luôn kìa?
Triệu Bân chửi thầm một tiếng, đến cả Nguyệt Thần cũng bị chửi theo.
Cô ả này chắc chắn đã biết từ lâu rồi, lại không nói với hắn.
Đỉnh cao Huyền Dương đấy! Ta đánh làm sao lại được?
“Chạy nhanh lên, sư phụ coi trọng ngươi”.
Nguyệt Thần nằm vắt vẻo trên mặt trăng, thậm chí chẳng buồn mở mắt.
Sóng to gió lớn nào cũng trải qua rồi, đây mới chỉ là mương rãnh thôi, ngươi gắng gượng được.
Triệu Bân không ngó ngàng gì.
Bên ngoài giếng cạn có người canh chừng, bất ngờ này khiến hắn trở tay không kịp.
Nếu sớm biết như thế thì hắn nên bịt kín mịt, tuyệt đối không để lộ ra chút chân nguyên nào, như thế còn có thể mượn danh cảnh giới Thiên Võ để hù dọa kẻ khác.
Bây giờ tu vi của hắn hoàn toàn bại lộ, muốn đóng giả cao thủ Thiên Võ để hù dọa thì chỉ sợ đối phương không tin, ông ta có phải kẻ ngốc đâu.
“Đi đâu hả!”
Lão già áo đỏ quát ầm lên, huyết phong nổi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4590/chuong-288-kho-son-ma-thua-sao.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.