“Oan uổng cho ta quá”, Triệu Bân tỏ vẻ oan ức nói: “Ai cũng biết ta có bùa nổ, ta còn ngu xuẩn dùng nó đi kích nổ quầy thuốc của các người hay sao? Hơn nữa, quầy thuốc canh phòng nghiêm ngặt, ta chẳng qua chỉ có cảnh giới Chân Linh, dám lẻn vào đó chẳng phải cũng giống như đang đi vào chỗ chết sao? Còn nữa, chẳng lẽ ai có bùa nổ thì liền nhận định là do người đó kích nổ sao? Đạo lý này là do ai quyết định vậy, Đại Hạ có biết bao nhiêu người có bùa nổ trong tay, lý gì có chuyện lại chỉ tìm đến ta, ta cùng Vương gia các người lại không thù không oán, mà quan trọng nhất, ta là một người rất biết điều, luôn tuân thủ kỷ cương…”
Xì!
Triệu Bân còn chưa có nói xong, đã thấy lão Huyền Đạo cùng lão mập cười khà khà.
Biết điều, tuân thủ kỷ cương?
Nói nhiều như vậy, nhưng chỉ có mấy chữ này là trọng điểm.
Nói trắng ra là, Triệu Bân đang muốn nói bản thân hắn vô cùng chính trực.
Người ngoài thì không biết, chứ hai người bọn họ thì biết quá rõ.
Con người của Triệu Bân không hề liên quan đến hai chữ “biết điều” và bốn chữ “tuân thủ kỷ cương”.
Biết điều con mợ ngươi ấy, ngươi đã làm ra biết bao nhiêu chuyện bậy bạ, ngươi còn không biết hay sao.
Triệu Bân cảm thấy có chút khẩn trương.
Hai lão già kia, chờ ta nói xong đã chứ! Ngắt lời của người khác, đúng là bất lịch sự, đã không phối hợp thì thôi, còn muốn phá hoại,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4657/chuong-340-toi-nay-ta-se-ngu-voi-co.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.