Trường Sinh Tiên không mở miệng nhưng lại phát ra tiếng nói, khi lão nhìn Triệu Bân thì trong mắt lại hiện lên thâm ý, Chân Linh đánh diệt Địa Tạng, với thực lực này thì hắn hoàn toàn có thể coi thường tất cả mọi võ tu cùng thế hệ với hắn.
Lão là một vị tiên, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấu được tên nhóc này có võ hồn cùng đan hải, lại còn có cả thiên lôi.
Ngoài ra, lão cũng có thể thấy ở Triệu Bân còn có rất nhiều điều thú vị.
Ví dụ như chiếc nhẫn ma ở trên bàn tay trái của hắn, hay hồ lô tím vàng bên hông hắn, còn có mầm tạo hóa bên trong đan hải của hắn, nếu như lão không nhầm thì mầm tạo hóa đó được phát triển từ hạt của cây thần tạo hóa.
Hắn chỉ là một tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh mà lại có nhiều bảo bối hộ thân đến như vậy, có thể thấy được cơ duyên của hắn hết sức nghịch thiên.
“Tiền bối, sao người lại ở phàm giới?”, Triệu Bân nhỏ giọng hỏi.
“Chỉ là chuyện cũ, không đáng nhắc tới”, Trường Sinh Tiên cười nói.
Nhưng Triệu Bân rõ ràng có thể nhìn thấy một chút buồn bã thoáng qua thần sắc của lão, hơn nữa còn có một tia không cam lòng, chắc là lão còn có tâm nguyện chưa thể thực hiện, hoặc cũng có thể trong quá khứ của lão đã có một đoạn ký ức đau lòng để lại vết thương trong lòng của lão.
Dù vậy, nếu Trường Sinh Tiên đã không muốn nói thì hắn cũng sẽ không
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5282/chuong-1071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.