Vương Dương mỉm cười âm hiểm, nhe ra hàm răng trắng hếu.
Vừa dứt lời thì hắn ta lại thi triển thân pháp quỷ dị của mình, bộc phát ra ma khí cuồn cuộn đánh thẳng về phía Triệu Bân.
Triệu Bân lại bị chấn bay lần thứ hai, Vương Dương cũng nhân cơ hội từ trên cao chém xuống một kiếm.
Keng!
Triệu Bân cũng nắm chặt kiếm Long Nguyên chém ra một đường.
Hai lưỡi kiếm va chạm với nhau cực mạnh, những tia lửa dữ dội bắn ra khắp nơi.
Ma kiếm của Vương Dương bị đánh bay, kiếm Long Uyên của Triệu Bân cũng bật ra khỏi tay, hai thanh kiếm đều rơi xuống đất gần như cùng một lúc, một thanh cắm xiên trên mặt đất, một thanh cắm xiên trên tảng đá, rung động dữ dội.
Cánh tay của Triệu Bân đã bật máu, bị một kích vừa rồi làm cho hắn bị chấn động đến mức toét cả da thịt trên tay.
Vương Dương cũng không khá hơn là bao, chẳng qua hắn ta có khả năng tái sinh cơ thể cho nên vết sẹo nào xuất hiện cũng đã lành, máu tươi đang bao phủ lấy toàn bộ cánh tay của hắn ta, từng giọt máu đều ẩn chứa ma lực tái sinh.
“Dịch chuyển tâm mạch, sao hắn ta có thể làm được như vậy?”
Hai mắt của Triệu Bân sáng lên, hắn vẫn không biết Vương Dương đã làm điều đó như thế nào.
Đúng là con đường võ đạo vô cùng vô tận, một kiếm vừa rồi đã khiến cho hắn được mở mang tầm mắt.
“Chà, ta đã đổi ý”.
Tiếng cười của Vương Dương càng lúc
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5285/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.