“Thế nào, muốn xem sư phụ tắm hả?”
Vân Yên chuyển tầm mắt, sau đó cởi một lớp áo ngoài ra.
Triệu Bân ho khan, xoay người biến mất không còn bóng dáng, không mộng du thì nói sớm đi chứ!
Vân Yên bật cười, đồ đệ này cũng khá là thú vị ấy chứ.
Hôm sau, sắc trời còn chưa kịp sáng thì đã thấy Dương Phong đến lấy kiếm, được Triệu Bân luyện chế một phen, kiếm của hắn ta cũng trở nên hơn người, thân kiếm hiện lên kiếm khí màu tím, tiếng keng keng rất chói tai, múa một phen, kiếm uy rất mạnh, lực chiến cũng được tăng thêm.
Có lẽ là quá bất ngờ nên Dương Phong lại đưa cho Triệu Bân thêm mấy lọ thuốc viên.
“Thấy chưa! Hắn đáng tin hơn cái tên Hoàng Hiết kia nhiều”, Tô Vũ rót một ngụm rượu.
“Tất nhiên rồi”, Dương Phong vừa lau kiếm vừa cười nói, hắn ta từng tìm Hoàng Hiết rèn luyện vũ khí, nhưng tên đó há miệng đòi tận ba mươi vạn lượng, từ hôm đó hai người đã có thù hằn không nhỏ.
So với Hoàng Hiết, Triệu Bân đáng tin hơn rất nhiều.
Cùng là rèn đấy, nhưng qua tay Triệu Bân thì kiếm như thay da đổi thịt, Hoàng Hiết còn chẳng làm được, muốn có tiền cũng chẳng sao, nhưng mặt dày mày dạn rao giá trên trời thì đúng là ghê tởm, quan trọng nhất là Hoàng Hiết chẳng đủ trình! Ai tìm hắn ta rèn luyện vũ khí đều không hài lòng chút nào.
“Kiếm khí màu tím trên thân kiếm này được tạo ra bằng cách nào thế”, Tô Vũ chọt chọt Triệu Bân.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5331/chuong-1023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.