Tranh thủ lúc lôi quang che mắt, Viên Miểu nhanh chóng đánh một roi đến.
Tận lúc này Triệu Bân mới bắt đầu hành động, chậm rãi giơ tay lên và nắm chặt lấy roi sắt đánh xuống, dù roi sắt có sức mạnh bá đạo cũng không thể lay động được võ hồn của hắn, cảnh giới Chân Linh gặp phải một roi thế này đều phải quỳ xuống, nhưng hắn lại không phải là cảnh giới Chân Linh bình thường, dù không ra tay nhưng hắn vẫn có thể dùng võ hồn chống lại.
“Viên sư huynh, roi sắt của ngươi dùng không được thuận tay lắm nhỉ!”, Triệu Bân cười nói.
“Sao lại như thế được”, Viên Miểu giật mình, hắn ta đã được chứng kiến tận mắt sức mạnh của roi sắt đen này, đừng nói là một cảnh giới Chân Linh, dù là hắn ta cũng không dễ chịu gì, nhưng gặp Triệu Bân lại chẳng thể khiến hắn mảy may sứt mẻ.
“Đáng chết, khinh thường hắn quá rồi”, Viên Miểu thầm hừ lạnh, nhanh chóng lùi về phía sau, một đòn tấn công không có hiệu quả đâu có nghĩa là thua.
Hắn ta là cảnh giới Huyền Dương, vẫn còn rất nhiều thứ để sử dụng, thua keo này ta bày keo khác!
Tiếc là hắn ta không có cơ hội đó!
Hay có thể nói là trong khi hắn ta lùi lại đã cố tình liếc mắt nhìn Triệu Bân.
Chỉ cần chạm mắt nhau một giây thôi là đủ để hắn ta trúng ảo thuật từ mắt trái của Triệu Bân, cơ thể lập tức khựng lại, hai mắt nhanh chóng trở nên trống rỗng, vẻ mặt cũng nghệt ra, tuy chỉ trong nháy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5344/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.