Đừng thấy thanh niên áo vàng kim đó ra chiêu mạnh mà lầm, thật ra hầu hết đều không trúng mục tiêu, bàn về sức mạnh thì hắn ta hơn, bàn về tốc độ thì hắn ta vẫn còn thiếu chút lửa, từ đầu đến cuối vẫn không bắt được bóng dáng đổi thủ.
“Thân pháp này trông rất quen”, Linh Lung khẽ nói.
Dù Vân Yên đang lật xem sách cổ nhưng thỉnh thoảng cũng liếc nhìn, đôi mắt xinh đẹp chứa đầy ẩn ý.
Triệu Bân biết rõ có rất nhiều người từng trông thấy thân pháp của La Sinh Môn, thứ U Lan đang dùng dù đã được thay đổi nhưng vẫn để lại vài dấu vết, người có ánh mắt tinh tế sẽ rất dễ nắm bắt được.
Cũng may là U Lan che giấu rất kỹ, đến giờ vẫn không để ai nắm được thóp.
“Cô nàng này không tệ”, Tô Vũ xem mà hai mắt sáng rỡ.
Dương Phong và Tử Viêm một trái một phải cùng liếc mắt nhìn hắn ta, ngươi đã thích Nguyệt Linh rồi cơ mà? Giờ lại làm sao nữa, cả tiểu sư muội người ta cũng muốn vơ, mặt dày thế không biết!
“Ừm, cũng tạm được”.
Vệ Xuyên phe phẩy cây quạt trắng, ánh mắt đầy thưởng thức.
Trong mắt hắn ta, chỉ cần hắn ta muốn thì chuyện gì cũng có thể làm được, so với Thanh Dao thì hắn ta thích U Lan hơn, và cả Nguyệt Linh nữa, không thể đụng vào cơ thể của thể Thiên Linh và cơ thể Nguyệt Linh thì tìm Hi Nguyệt cũng được.
Nhìn xem! Tên nào đó lại ảo tưởng sức mạnh rồi.
Thứ mà hắn ta
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5386/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.