“Sắp rồi!”
Câu nói đó đồng loạt vang lên trong lòng hai người họ.
Phong ấn đang yếu dần, đến thời điểm mấu chốt thì có thể cố sức phá tan nó.
“Sắp rồi!”
Thi Sơn cũng đang gầm lên, sát ý của cao thủ cảnh giới Chuẩn Thiên nhanh chóng tản ra.
Không khí trong địa cung trở nên đè nén, đối với Triệu Bân cũng như Ma Tử mà nói, đánh thắng được thì sẽ sống, chứ nếu thua thì địa cung này sẽ là mồ chôn họ.
Nói thật lòng, Ma Tử chẳng có lòng tin gì với Triệu Bân.
Dù sao thì tên này cũng chỉ là võ tu Chân Linh.
Cho dù Ma Luân Huyết Tế của hắn ta có thể tạo ra thương tổn thì cũng vẫn khó lòng phá hủy phòng ngự của cảnh giới Địa Tạng đạt đỉnh.
Nếu chém chết Thi Sơn bằng một nhát kiếm thì ổn, chứ nếu không giết được thì hôm nay cả hai cùng tiêu tùng.
Triệu Bân đương nhiên vẫn có lòng tin.
Tiền đề là Ma Tử phải phối hợp ăn ý với hắn.
Thi Sơn bỗng thét lên một tiếng, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lòa, xua tan hết sát ý.
Phá!
Ở phía tế đàn, Triệu Bân và Ma Tử đồng thanh phá vỡ phong ấn.
“Đúng là một kẻ nổi trội mà!”
Thi Sơn nhướn mày đứng dậy, bước từng bước tới, cười khẩy nhìn Triệu Bân và Ma Tử.
Có thể phá được phong ấn hả nhưng cũng không sao, hai tên tiểu bối này chỉ cần hai cái tát là đủ rồi.
Con sâu cái kiến dù vùng vẫy tới cỡ nào vẫn cứ là con sâu cái kiến.
Ma Tử không nói gì,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5429/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.