Keng…!
Tiếng đàn nhanh chóng vang lên, du dương và êm ả.
Thanh Dao đàn khúc Thanh Liên, cảnh đẹp ý vui, tiếng đàn như tiếng kiếm leng keng hữu lực.
“Tiếng đàn đó không có tác dụng gì với ta”.
Tiểu Vô Niệm lướt qua đài chiến đấu tấn công tới, dùng cơ thể chống cự.
Kiếm quang tiếng đàn sắc bén nhưng đánh vào người hắn ta như chém vào miếng sắt, chỉ có tia lửa lóe lên, đừng nói là đánh hắn ta bị thương, cả chân nguyên hộ thể cũng còn nguyên vẹn, tiếng leng keng cứ vang vọng bên tai.
Thấy thế, Thanh Dao rút kiếm đứng dậy, nhảy về phía sau.
Tuy Vô Niệm khá nhỏ con như tốc độ lại nhanh, bước chân đuổi theo, một chưởng đánh tới.
Thanh Dao nhón chân, vừa kết ấn vừa tung người lùi về phía sau, trước mặt cô ta xuất hiện một lá chắn chân nguyên, nhưng lại bị một chưởng của Vô Niệm đập nát trong nháy mắt.
Giam!
Thanh Dao hét lên, ấn quyết lại thay đổi.
Sau đó, mọi người trông thấy dưới chân Vô Niệm xuất hiện hai dây mây nhô lên từ mặt đất, đó là một loại bí thuật độn mộc, một trái một phải quấn lấy chân Vô Niệm, làm chậm trễ quá trình tấn công, cô ta bèn cầm kiếm đâm tới.
“Ta không sợ”.
Vô Niệm giơ tay phải, nắm lấy mũi kiếm.
Thanh Dao cố gắng thôi thúc khí huyết nhưng vẫn không thể đâm vào được, bị Vô Niệm giữ chặt.
“Thử một chưởng của ta xem”.
Tay trái Vô Niệm bùng nổ chân nguyên, một chưởng đánh ra.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5444/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.