“Lần này bốc đúng rồi!”
Những tiếng cười như thế không ngừng vang lên khắp hội trường.
Đều là những người đặt cược Cơ Ngân sẽ thua! Họ đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể thắng được một trận, rất nhiều người đều tìm túi, đợi để đựng tiền.
Cơ Ngân nổi quá mà, tỷ lệ cược cũng rất cao!
“Một tên cấp Chân Linh nhỏ bé, lần này còn không chịu thua nữa đi!”
Mấy nhân tài như bọn Ngụy Đằng thì đứng tụm lại huênh hoang.
Thật ra, đối với bọn họ mà nói thì mấy chuyện xấu hổ hay mất mặt gì đó đã không còn quan trọng nữa rồi, chỉ cần có thể nhìn thấy Cơ Ngân xấu mặt thì họ đã thấy sung sướng hơn tất thảy rồi.
Đấy là Sở Vô Sương đấy, bọn ta không tin ngươi vẫn còn có thể thắng được, bị đánh đến tàn phế thì càng hay.
“Một đám ngu!”
Tô Vũ và Tư Không Kiếm Nam thì đút tay vào ống tay áo, liếc bọn họ một cái
Cấp Chân Linh đánh thua Sở Vô Sương thì mất mặt lắm sao? Một đám hề, kẻ nào kẻ nấy đều to mồm, có ngon thì đánh với Cơ Ngân đi.
“Theo ngươi thấy thì có thể cầm cự được mấy hiệp?”, Linh Lung mỉm cười và hỏi.
“Có thể đánh bại Man Đằng thì chắc mười hiệp cũng không phải là vấn đề!”, Đào Tiên Tử mỉm cười và nói.
Hai người họ nói xong thì đều nhìn Vân Yên.
Vân Yên mỉm cười và nói: “Dù có thua cũng không mất mặt!”
Dựa vào may mắn cũng được, mà dựa vào thực lực cũng được.
Với
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5459/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.