“Nếu như ta bước xuống đài thì sẽ không còn cơ hội nào nữa”, Triệu Bân vừa nói vừa xoay xoay khớp tay, trước khi chiến đấu hắn đều làm động tác này, khán giả đều đã quá quen rồi.
Hắn còn nói tiếp: “Đường sư huynh còn có một cơ hội tham gia lại, vậy sư huynh có muốn bước xuống nhường cho ta cơ hội thăng cấp hay không?”
“Bướng bỉnh”.
Đường Hạo không thèm nói chuyện với Triệu Bân nữa, hắn ta đã ngay lập tức ra tay, tốc độ hết sức kinh người.
Chỉ là một tên nhóc cảnh giới Chân Linh mà thôi.
Muốn đá tên Cơ Ngân này ra khỏi đài thì chẳng cần dùng tới ám khí, một chưởng là đủ rồi.
Nhìn sang Triệu Bân, không biết là do hắn phản ứng không kịp hay là do sợ đến sững người mà hắn vẫn đứng yên tại chỗ, khi một chưởng của Đường Hạo còn cách ngực hắn một tấc thì hắn mới nghiêng người.
Hắn đã tránh được một chưởng của Đường Hạo một cách hết sức thong thả!
Đường Hạo đánh hụt một chưởng thì nhất thời bị mất thăng bằng.
Trong chớp mắt bị mất thăng bằng thì cổ tay của hắn ta đã bị một bàn tay nóng ấm tóm lấy.
Đám người đứng xem cùng ngẩng cao đầu.
Sau đó, tất cả lại cùng hạ đầu xuống.
Ngay sau đó, tiếng nổ ầm ầm lại vang lên ba lần.
Cú đập thứ nhất: chân nguyên hộ thể của Đường Hạo bị phá nát.
Cú đập thứ hai: lục phủ ngũ tạng của Đường Hạo lệch vị trí.
Cú đập thứ ba: kinh mạch xương
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5466/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.