Ầm!
Lại là một đòn tấn công mạnh mẽ, Triệu Bân đánh trả lại.
Man Đằng cũng bám sát không nhường một bước, liên tục tấn công dữ dội.
Triệu Bân cũng chẳng thua gì, hắn lại dùng Đấu Chiến Thánh Pháp, nhỏ cũng có ưu điểm của nó, mà to thì cũng chịu nhiều ảnh hưởng, sức mạnh thì hắn không bằng rồi đó nhưng tốc độ lại vuột trội hơn nhiều.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng hai người đánh cận chiến liên tục vang lên, tiếng bốp bốp cũng vang lên không dứt.
Khác với lần trước là lần này Man Đằng có thể đứng vững khi trúng Đấu Chiến Thánh Pháp, cơ thể đủ nặng nên rất khó lay động, cộng thêm chân nguyên hộ thể mạnh mẽ nên đòn tấn công chẳng khác gì gãi ngứa.
“Chẳng có một bí thuật nào cả, chỉ là đánh nhau bình thường thôi hả?”, rất nhiều đệ tử lên tiếng hỏi.
“Dù bí thuật rất tốt nhưng lại hao tổn chân nguyên, cũng rất khó phá được lớp phòng ngự của Man Đằng”, có người nói.
“Đứng yên đó cho ta thấy thì ta cũng chưa chắc đã chém được”.
Kiếm Nam ho khan, thảo nào cả những đệ tử rất mạnh cũng phải e dè Man Đằng, khả năng phòng ngự của tên đó đúng là bá đạo, gì mà bí thuật này, huyền pháp này, tên đó đều có thể đưa lưng ra đỡ, đánh hắn ta mấy lượt vẫn chẳng thấy hề hấn gì, nhưng trúng một đòn của hắn ta thì sẽ rất đau khổ.
“Người khiến ta khiếp sợ là Cơ Ngân”, Lâm Tà hít một hơi thật sâu.
Không chỉ mình hắn ta, ở
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5499/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.