Keng!
Triệu Bân cũng xuất kiếm, nhưng không phải là kiếm Long Uyên.
Bát Nhã bây giờ đã không còn đủ tư cách để hắn phải lấy ra kiếm Long Uyên, thứ mà hắn lấy ra chỉ là một thanh kiếm vàng bình thường, thanh kiếm vàng dường như có linh tính cho nên luôn chặt chẽ canh giữ quanh thân thể của hắn, liên tục chuyển động chống đỡ kiếm ảnh của Bát Nhã.
Triệu Bân đang dùng hồn ngự kiếm.
Chiêu thức ngự kiếm phi tiên của Bát Nhã đã bị hóa giải, tất cả kiếm ảnh đều đã bị thanh kiếm vàng đỡ được.
Kiếm ảnh của Bát Nhã không thể gây cho Triệu Bân bất kỳ một vết thương nào, đây chính là nội tình của hắn, chỉ cần hắn dùng hồn ngự kiếm thì không có bất cứ kiếm ảnh hay kiếm quang nào có thể chạm được vào thân thể của hắn.
“Thuật ngự kiếm?”, Lạc Hà thấy vậy thì cũng không khỏi nhíu mày.
Cô ta đương nhiên đã từng nhìn thấy người khác ngự kiếm, bí pháp này cần phải phối hợp chặt chẽ với thủ pháp kết ấn mới được.
Nhưng từ đầu cô ta không hề nhìn thấy Triệu Bân kết ấn và niệm chú!
Những nghi hoặc của cô ta cũng chính là nghi hoặc của tất cả những người đang đứng xem.
Hắn không hề kết ấn và niệm chú vậy mà vẫn có thể ngự kiếm sao?
“Phật quang chiếu rọi”, Bát Nhã lại vung kiếm lên trời.
Đột nhiên, Phật quang tràn ngập bầu trời, từng luồng Phật quang tỏa ra uy năng cực kỳ cường hãn, tràn đầy tinh hoa, nếu như bị luồng Phật quang
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5551/chuong-1327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.