Người có thể đánh bại Sở Vô Sương dù chênh lệch cấp bậc như thế thì tiềm năng phải khủng khiếp cỡ nào? Dùng tới đặc quyền này vì hắn kể ra cũng hợp tình hợp lý, nhân tài cỡ này không thể bị phế bỏ chỉ vì nguyên do này.
Đó sẽ là tổn thất cực lớn cho cả Thiên Tông và hoàng triều Đại Hạ.
“Kịch hay… hạ màn rồi!”, qua một hồi lâu mới nghe thấy Tô Vũ nói.
“Mẹ kiếp… thế mà thắng thật!”, lão Trần Huyền ôm ngực.
Rất nhiều lão già có mặt ở đó phải ôm ngực, cứ tưởng trận này thắng chắc mười mươi, thế mà mẹ kiếp lại thua tụt quần, lại một lần táng gia bại sản.
Chuyện tiền nong đâu thành vấn đề, hết thì kiếm lại, kiếm không nổi thì đi trộm, trộm không xong thì mình cướp, nhưng quả bóng đã đá đi rồi thì không quay trở về nữa.
Đúng vậy, Cơ Ngân chính là quả bóng kia, bị họ đá đi rồi.
Cảnh giới Chân Linh thì đã sao, một gương mặt tầm thường thì đã sao, đó là thiên tài cái thế nhé!
“Đúng là làm chúng ta phải bất ngờ!”, Kiếm Nam hít sâu một hơi.
Bấy giờ đám đông cũng không ngừng chặc lưỡi, võ tu Chân Linh đánh bại Sở Vô Sương cảnh giới Huyền Dương, nếu đồn ra ngoài chắc không ai dám tin, đúng là kỳ lạ.
Một võ tu Chân Linh sao mà mạnh đến thế chứ.
“Ma Tử, ngươi tìm được một đồng minh nghịch thiên rồi!”, Huyễn Mộng cười thầm trong lòng.
Cô ta đã nóng lòng rời đi, muốn truyền tin cho Ma Tử,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5581/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.