Người có võ hồn, luyện khí đúng là chẳng có áp lực gì.
Cho nên mới nói, tên nhóc trước mặt này bất luận là luyện đan hay luyện khí cũng đều có thể nói là một kỳ tài, nghĩ vậy lão đạo Âu Dương lại cảm thấy hết sức đau lòng.
Tại sao ngày ấy lão ta lại không bước xuống núi nhìn một cái kia chứ? Còn những lão già kia nữa, đá qua đá lại một hồi cuối cùng đá mất luôn cơ hội thu nhận được một đệ tử tốt.
“Sư bá, sư bá có biết vì sao Đế Đô phong tỏa toàn thành hay không?”, Triệu Bân lại cầm lên một khối huyền thiết, để lôi điện bao quanh khối huyền thiết, sau đó thao tác mạnh như hổ khiến cho tạp chất bên trong khối huyền thiết cứ thế tinh luyện ra ngoài hết, hơn nữa còn phân chia tỷ lệ rất tốt.
“Đây là chuyện cơ mật, ngươi nên ít hỏi lại một chút đi”, lão đạo Âu Dương âm trầm nói.
Kỳ thực chính lão ta cũng không biết.
Đừng nói là lão ta, ngay cả phó chưởng giáo cũng không có quyền biết.
Mọi việc đều do hoàng ảnh vệ xử lý, tất cả đều tuân theo mệnh lệnh của hoàng đế, ai muốn vào Đế Đô đều cần phải có một tấm giấy thông hành đặc biệt, chỉ có cấp bậc như nữ soái mới có tư cách tùy ý ra vào.
Không biết đến lúc nào thì hai người mới dừng lại.
Huyền thiết đã được tinh luyện xong, các thành phần cũng đã được điều chỉnh.
Tiếp theo là quá trình đúc dung hợp, Triệu Bân chịu trách
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5600/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.