Chương 1387:
“Tên hắn là Tinh Hồn, xếp hàng thứ ba trong số những đệ tử chân truyền nội môn”, Thanh Dao cười nói.
Triệu Bân nghe xong bất giác nhướng mày, đánh đấm khá thế mà chỉ xếp hạng ba thôi á?
Nếu thế thì xếp hạng nhất, hạng hai còn đáng sợ hơn nữa ư?
“Nghe sư tôn nói, Tinh Hồn là người Đại Hạ Hồng Tước nhặt được trong một di tích viễn cổ”, Thanh Dao nói: “Có thể nói là mãi mãi không thể lớn lên được, chỉ giữ mãi hình dạng sáu tuổi, huyết mạnh rất đáng sợ”.
“Mãi mãi… Không bao giờ lớn ư”, Triệu Bân nhíu mày.
“Là do huyết mạch”, Thanh Dao kéo một lọn tóc: “Ta chỉ biết từng đó thôi”.
“Thế người xếp hạng thứ hai là ai?”, Triệu Bân tò mò.
“Thiên Vũ”, Thanh Dao cười cười: “Thống soái Ngự Long Quân Đại Hạ là tổ phụ của hắn ta”.
“Thế người xếp thứ nhất là…?”
“Long Phi… Đại Hạ Long Phi”.
“Họ kép Đại Hạ, là người hoàng tộc ư?”, Triệu Bân hỏi thử.
“Đúng vậy, là công chúa của hoàng tộc Đại Hạ”, Thanh Dao hít một hơi thật sâu: “Cô ta mới là kẻ đáng sợ thật sự, ngươi, Sở Vô Sương, Tinh Hồn, Thiên Vũ… Bắt tay nhau… Cũng không thể đánh lại”.
“Không thể nào!”, mặt Triệu Bân có vẻ không tin.
“Nếu cô ta nổi điên lên thì Địa Tạng tầng cao nhất cũng không thể chèn ép nổi”, Thanh Dao cười bí ẩn.
Rầm!
Triệu Bân nghe thế thì nuốt một ngụm nước bọt theo bản năng.
Hạng nhất của chân truyền Thiên Tông đáng sợ đến thế
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5608/chuong-1468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.