Ai cũng biết đêm nay Sở gia mời tới đây rất nhiều khách quý, còn có rất nhiều nhân tài trẻ tuổi, nhưng vị này thì bọn họ chưa từng thấy qua bao giờ, trời sinh vị này có tướng mạo tầm thường, muốn tìm được trong đám đông cũng không dễ dàng chút nào.
“Bảo bối thật không ít”.
Khi đi ngang qua một khu vườn, ánh mắt của Triệu Bân sáng lên, ở đây có rất nhiều kỳ hoa dị thảo mà bên ngoài không có, nếu như luyện đan sư tới đây thì chắc chắn sẽ thèm thuồng không thôi, bởi vì có không ít thảo mộc ở đây đều là nguyên liệu cao cấp để luyện đan.
Phía trước có một cây cầu đá.
Dưới chân cầu đá là một cái đình nghỉ mát.
Trong đình nghỉ mát có một người đang ngồi xem sách cổ, đó chính là người đàn ông mặc áo đen hôm qua đã tới đưa thiệp mời cho Triệu Bân.
Nhìn thấy Triệu Bân từ xa, ông ta liền đứng lên cười nói: “Ngươi quả là đúng giờ”.
“Được Sở gia mời chính là vinh hạnh tột cùng của vãn bối”, Triệu Bân mỉm cười nói.
Vệ binh kia rất hiểu chuyện, đưa khách tới nơi cần tới rồi thì liền quay đầu chạy đi, trên mặt vẫn còn đổ ra mồ hôi lạnh.
Nửa chặng đường tiếp theo sẽ do người đàn ông trung niên này đích thân dẫn đường.
“Tiền bối, lão tổ nhà ông tính khí có tốt không?”, Triệu Bân trầm giọng hỏi.
Người đàn ông trung niên chỉ cười không nói, ông ta bước lên cầu đá dẫn Triệu Bân vào chỗ sâu hơn, càng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5675/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.