“Tú Nhi, đại địa linh mạch cách mặt đất bao xa”, Triệu Bân hỏi.
“Ba ngày ba đêm”, Nguyệt Thần đưa ra lời hồi đáp như thế.
Triệu Bân nghe hiểu được, có nghĩa là đào sâu xuống dưới ba ngày ba đêm là thấy đại địa linh mạch.
Đây chỉ là bước đầu tiên.
Nếu đã là đại địa linh mạch, liên đới sâu rộng, làm sao hoàng tộc có thể bỏ qua cấm chế chứ? Nếu cứ ngu dốt cắm đầu đào xuống, không cẩn thận chạm phải cấm chế, hậu quả không cần nghĩ cũng đủ biết.
Thế nhưng, hắn có Nguyệt Thần, cô ta sẽ chỉ đường cho hắn.
Về điểm này, Nguyệt Thần không phản đối, chắc chắn sẽ chỉ dẫn.
Đại địa linh mạch không dễ thấy, chỉ có thể vô tình gặp được chứ không thể trông mong.
Hiếm khi bắt gặp một lần, đâu thể bỏ qua mà không kiếm tí màu mỡ? Không có sự giúp đỡ của cô ta, Triệu Bân không thể nào xuống được.
Hoàng tộc đâu có ngốc, cấm chế mà họ đặt vào nhiều như lá thu.
Chớ nói đến một võ tu cảnh giới Huyền Dương như Triệu Bân, cho dù là cao thủ Thiên Võ chưa chưa chắc đã xuống được, cho dù xuống được cũng chưa chắc đã tránh được cấm chế.
Cấm chế rất nhiều, bẫy rập cũng không ít, dính phải một cái thôi sẽ khởi động toàn bộ.
Triệu Bân đã thuê một tiểu viện nhỏ.
Đợi khi màn đêm ập xuống, thăm mẹ mình xong, hắn bắt đầu đào.
Ngần này tuổi rồi, hắn đã thấy đại địa linh mạch bao giờ đâu.
Thế
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5676/chuong-1529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.