Chương 1516:
Người nằm la liệt, cũng có kẻ cúi xuống, quỳ xuống, hoặc lảo đảo, thất tha thất thểu, trên là Địa Tạng tầng cao nhất, dưới là tiểu bối cảnh giới Chân Linh, tất cả đều bong da tróc thịt, tóc xoăn hết lại, cả người bốc khói đen, mùi thịt nướng lượn lờ khắp nơi.
Không còn ai mắng chửi nữa.
Đến giờ phút này rồi, vẫn nên ngẫm lại coi cái gì mới là quan trọng.
Phần lớn đều thấy đầu mình ông ông, không rõ đông tây nam bắc, không biết đâu là thật mà đâu là ảo, đau nhe răng trợn mắt, tiếng kêu la thảm thiết nối dài, lần đầu tiên bị sét đánh, cảm giác quả nhiên không tốt lành gì.
Thế vẫn còn tốt chán.
Không biết bao nhiêu người bị đánh thành tro bụi, hầu hết đều là mấy lão già không cần thể diện kia, được Triệu Bân chăm sóc đặc biệt nên kéo nhau xuống điện diêm vương báo danh hết rồi, đến chết… Vẫn không biết là thiên kiếp của ai.
Người bị sét đánh không biết, người xem họ bị sét đánh lại càng không biết.
Trên tường thành là bóng người đen nghìn nghịt, nhìn lại ngoài thành, tim cứ đập lên thình thịch, thiên kiếp đánh bao lâu thì bọn họ đứng nhìn bấy lâu, đúng là quy mô rất lớn.
Có thể sánh ngang với trận chiến trước đó, hoặc đẹp mắt hơn, dù là chiến tranh cũng không thảm thiết đến thế này! Vì vậy, Linh Lung ra lệnh đóng cổng thành quả là chính xác, mếu để người độ kiếp vào thành thì sẽ càng nào nhiệt hơn.
“Là ai?”
Linh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5708/chuong-1435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.