Ông ta thật sự rất đáng sợ, sát khí cuồn cuộn, ma khí thì càng ào ạt, ngợp trời hơn nữa.
“Mở cho ta”.
Triệu Bân nghiến răng, tập trung sức mạnh, một lần nữa cố dùng thiên cang hộ thể.
Đây là bí pháp phòng ngự tuyệt đối có thể khiến cho tất cả mọi thứ bị bắn ngược trở lại, những ma văn đen ngòm bám lên người hắn đều bị văng ra ngoài hết.
Không còn cấm chế thì chiến mâu chỉ là vật trang trí, có thể rút ra dễ dàng.
Nhưng dù là như vậy thì trạng thái của hắn cũng khá tồi tệ vì bị nội thương quá nặng, lúc tiếp đất hắn đã loạng choạng, chao đảo một lúc mới đứng vững lại được.
Ọc…
Vừa đúng lúc U Lan bị ông lão áo tím chém phụt máu, bay về phía hắn.
Triệu Bân tiến về trước một bước, đỡ lấy cô ta, dùng chân nguyên giải ám kình trong cơ thể U Lan.
“Nhóc con, ngươi làm ta khá bất ngờ đấy”.
Ông giá áo tím cười nham hiểm, không ngờ một tên cảnh giới Huyền Dương tầng hai lại có thể phá được phong ấn của mình.
Lời đồn không phải là giả, quán quân tỷ thí tân tông của Thiên Tông của Đại Hạ đúng là có chút bản lĩnh thật.
“Đi”.
Triệu Bân kéo lấy U Lan, quay lưng bỏ chạy, chui thẳng vào hang núi trong vách đá.
“Tranh đoạt con mồi tới đường cùng à!”, ông già áo tím cười nham hiểm, đuổi theo vào hang núi nhanh như một tia chớp.
Ọc.
Ông ta vừa mới vào hang núi chưa được
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5744/chuong-1481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.