Khương Càn nói theo:- Hồng đại tướng quân, đến giờ thì nhị đệ ta thật chết rồi, ngươi tức giận như thế thì có ích lợi gì? Ngươi đây là kéo theo Hồng gia chôn cùng, Hồng gia chỉ có một vị hoàng tử có khả năng dựa vào.
Thân thể Hồng Liệt nghiêng về phía trước, khinh miệt cười nói:- Nếu không có hoàng tử dựa vào, vậy bản tướng quân liền hoàng bào gia thân, không biết điện hạ cảm thấy thế nào?- Ngươi! Khương Càn trừng to mắt, giận đến toàn thân phát run, trong lòng hắn đột nhiên rộng mở trong sáng.
Chẳng lẽ Khương Minh mất tích có quan hệ với Hồng Liệt?Các binh sĩ đi theo cười to, hô to Hồng hoàng đế vạn tuế.
Khương Càn giận dữ, phóng tới Hồng Liệt, hắn chưa từng tập võ, chỉ là thư sinh, trực tiếp bị một binh lính đạp lăn, một kiếm đâm xuyên thân thể hắn, máu tươi vẩy trên mặt đất.
Miệng Khương Càn đầy máu, nhìn chòng chọc vào binh sĩ trước mắt, trong mắt lại không có hoảng sợ, chỉ có lửa giận.
– Càn rỡ! Hồng Liệt, ngươi thật không niệm tình ngày xưa cũ?Âm thanh Hoàng hậu nương nương truyền đến, lời nói lạnh lẽo, chỉ thấy nàng đi ra từ trong điện.
Hồng Liệt cười to, nói:- Đại tẩu, không ngờ hơn mười năm đi qua, ngươi vẫn còn mỹ mạo như cũ, cũng không biết bệ hạ cho ngươi cho ăn kỳ trân dị bảo gì, ta đi tới một bước này, ngươi cảm thấy ta còn có đường lui?- Người đâu, bắt giữ hoàng hậu cho ta, bắt giữ đến bản tướng! vương phủ của Trẫm, ha ha ha.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vua-thanh-tien-than-con-chau-cau-ta-dang-co/2158/chuong-17-danh-kiem-thai-hanh-dot-pha-tang-thu-tu-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.