Trong đầu tôi vừa nghĩ đến liền đảo mắt một lượt nhìn Giang Tiểu Thơ, nhìn lướt qua tôi đã nhận ra điểm khác lạ, đầu tiên sắc mặt cô ấy có vẻ kỳ lạ, sau đó là chiếc balo cô ấy đeo sau lưng khác với loại của tôi, phải biết là trang bị của chúng tôi mua cùng một lúc, kiểu dáng hoàn toàn giống nhau, có nghĩa là, Giang Tiểu Thơ đứng trước mặt tôi không phải là người mà tôi quen biết!
Vừa nghĩ đến đó tôi vội hít một hơi, nhưng lúc này thái độ mà lạ thường sẽ xảy ra chuyện, vậy nên tôi đành vừa ăn bánh vừa nói: “Bạch Hồ có chút chuyện, sẽ quay lại ngay.
“
Giang Tiểu Thơ ậm ừ rồi nói: “Đi thôi.
“
“Đi đâu?” tôi hoảng lên vội nói: “Bạch Hồ kêu anh đứng đây chờ, nếu chốc nữa anh ta quay lại mà không tìm thấy chúng ta thì biết làm sao?”
Có trời mới biết Giang Tiểu Thơ này muốn dẫn tôi đi đâu, dù sao tôi chắc chắn sẽ không đi theo cô ta, tôi cũng chẳng phải đồ ngốc.
“Có phải anh đã biết được gì không?” Giang Tiểu Thơ đột nhiên quay đầu lại u ám nhìn tôi, ánh mắt khiến tôi phập phồng lo sợ.
“Gì cơ?” tôi giả điên trả lời.
Giang Tiểu Thơ bỗng đưa tay ra nắm lấy cổ áo tôi, tôi chỉ cảm nhận được một sức lực cực lớn kéo lấy mình, muốn giằng ra nhưng lại phát hiện bản thân không thể vùng vẫy nổi, về sức mạnh hoàn toàn không phải là đối thủ của cô gái nhỏ bé Giang Tiểu Thơ!
“Vốn định khiến ngươi bớt chút
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/dia-nguc-tran-gian/1641/chuong-25-an-nguoi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.