Không đợi tôi nói, Hồng Dược đã chạy đến bể máu, trang phục trên người cũng nhanh chóng biến mất, trong khoảnh khắc bước chân vào bể máu, tôi nhìn thấy một bóng lưng diễm lệ, chỉ nhìn thấy bóng lưng toàn mỹ đó, tôi không giấu nổi bị vẻ đẹp đó làm cho nghẹt thở.
Đỏ rực rỡ, trắng nổi bật, khuôn mặt kiều diễm đến động lòng trong bể máu hóa thành một cảnh đẹp khiến người ta không thể rời mắt, tôi đương nhiên biết không nhìn điều trái lễ, mặc dù tôi đã bị Hồng Dược nhìn thấy hết rồi, cần làm gì thì cũng làm rồi, nhưng tôi vẫn quay đầu lại, không nhìn cảnh mỹ nhân xuống tắm.
Đằng sau truyền đến tiếng của Hồng Dược: “Coi như tự nhận thức được bản thân.
“
Tôi bĩu môi, đúng là đồ cao ngạo, ăn của ta, ở chỗ ta, ngược lại còn chê bai ta, quả nhiên trên thế gian này phụ nữ và tiểu nhân đều khó nuôi, vẫn là Tiểu Thơ của ta tốt, tính khí tốt, lại dịu dàng.
Vừa nghĩ đến Giang Tiểu Thơ, không biết tại sao tôi chợt nhớ đến lúc cô ấy phát sốt vì vết thương bị viêm mà nói nhảm, miệng gọi tên người đó, trái tim đột nhiên thắt lại, đến cả hít thở cũng trở nên khó khăn.
Không giấu được cười lên đau khổ, haha, gì mà gọi mình chứ? Chẳng qua là tự tôi đa tình mà thôi.
“Được rồi, ngươi có thể quay lại.
” phía sau truyền đến tiếng Hồng Dược.
Tôi quay người lại, thấy cả người Hồng Dược đã chìm xuống trong bể máu, chỉ còn mỗi phần đầu
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/dia-nguc-tran-gian/1647/chuong-26-mieu-tho.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.