Ba người bọn họ làm sao đám ngồi, tên lão đại nghe vậy thì giật nảy mình đứng dậy, hắn khom người không dám ngồi nữa.
Còn hai tên kia cũng vậy, chỉ biết đứng thôi.
Độc Nhĩ Kha cũng không quản bọn hắn, giọng nói lạnh lẽo vang lên:
– Nói, các ngươi hạ độc ta là vì sao? Ai sai các ngươi làm?
Ánh mắt như kiếm găm chặt tên thủ lĩnh.
– Ngươi nên biết rằng nếu không thành thật thì hậu quả sẽ như thế nào chứ?
Bị ánh nhìn của Độc Nhĩ Kha soi mới, tên thủ lĩnh không có cách nào khác đành thừa nhận:
– Cũng không phải ai sai khiến chúng ta, chỉ là chúng ta bắt gặp ngươi ở cửa thành, thấy ngươi hào phóng, lại là người mới, mà chúng ta làm cái nghề này cho nên đã nảy sinh ý định cướp đoạt tiền và bảo vật của ngươi.
Dù sao ngươi là người được sinh ra trong gấm hoa, tài sản vô số cho nên đâu có bị túng thiếu như chúng ta.
Độc Nhĩ Kha cười khinh một cái, nói:
– Vậy giải thích chuyện hạ độc? Nếu mạng ta không lớn bây giờ có lẽ đã chầu diêm vương rồi chứ?
Tên thủ lĩnh nghe vậy thì chỉ cười cười nói:
– Ta có giải thích thế nào cũng không giải quyết được gì, ngươi tin sao? Bây giờ rơi vào tay ngươi chúng ta cũng chẳng có gì để nói, chỉ mong ngươi tha mạng cho hai người bọn họ, chuyện hạ độc hoàn toàn là chủ ý của ta.
– Đại ca!
Hai tên hô lên, ánh mắt nhìn tên thủ lĩnh đầy cảm động, bọn hắn nhìn Độc Nhĩ Kha càng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2952/chuong-122-doi-chien-thiet-cuong-sa-ha.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.