Trong lòng Độc Nhĩ Kha lúc này kinh đào lãng hải, lại có chút run sợ hắn khó có thể bình tĩnh, cả người hơi run lên nhưng trong mắt Đại trưởng lão lại tưởng Độc Nhĩ Kha kích động, trong lòng hắn vui mừng, Độc Nhĩ Kha càng kích động, càng động tâm thì việc kia cũng trở nên dễ dàng hơn rồi.
Một lúc sau Độc Nhĩ Kha mới bình tĩnh lại, trong lòng thầm nhủ mình quá sơ xảy, nhất định không thể để xảy ra chuyện này lần thứ hai, Độc Nhĩ Kha chắp tay nói:
– Vãn bối đa tạ Đại trưởng lão thưởng thức.
Trận đấu còn chưa có kết thúc, vãn bối xin phép.
Độc Nhĩ Kha nói xong hướng về phía Lỗ Khắc nói:
– Trận đấu tiếp tục chứ?
Hắn nói câu này bằng thừa, Lỗ Khắc lúc này bị độc tố tàn phá chết đi sống lại, lại còn bị thương nặng nữa, đấu tiếp được mới là lạ.
Trong lòng Lỗ Khắc thầm rùa ba đời nhà Độc Nhĩ Kha, ánh mắt nhìn Độc Nhĩ Kha cũng trở nên rét lạnh và oán hận, nhưng rất nhanh bị hắn đè xuống.
Ngay cả Đại trưởng lão Phả Lai cũng nói thế thì hắn còn làm gì được đây.
– Ta không thể đấu tiếp nữa.
Ngươi thắng rồi.
Nói xong hắn quay ngoắt người một mạch bước thẳng ra ngoài, bỏ lại một mình Độc Nhĩ Kha nhìn theo trên đấu võ đài.
Nhìn bóng lưng Lỗ Khải trong lòng Độc Nhĩ Kha sinh ra cảm giác bất diệu nhưng hắn rất nhanh gạt qua một bên.
Ánh mắt nhìn về phía trọng tài.
…
Trận đầu tiên Độc Nhĩ Kha đã
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2957/chuong-123-thang.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.