Mộ Bia Thanh Đồng đem không gian trước mặt hoá thành vòng xoáy, tạo ra hấp lực, mặc kệ tồn tại quỷ dị kia gào thét phản kháng.
Lực hút quá mạnh, chỉ trong chớp mắt phía trước trở nên trống rỗng, tưởng chừng thời không cũng bị nó nuốt mất.
Ty Trưởng thu hồi Chân Lý Phần, cười cười nhìn Tuyết Sinh, giống như đang suy tư cái gì, lúc lâu vứt ra một viên đan dược.
Tuyết Sinh lạnh nhạt bắt lấy không thèm suy nghĩ mà trực tiếp ném thẳng vào trong miệng, gần như ngay lập tức mũi kim trên bả vai tan rã, tử tuyến trên người cũng vô thanh vô thức biến mất, có điều linh khí tán loạn, toàn thân vô lực, cảm giác suy yếu hơn bao giờ hết.
Ty Trưởng nhìn động tác của Tuyết Sinh lập tức nhíu nhíu mi mắt, đáy lòng hiện ra kinh nghi.
“Hắn thận trọng trong mọi tình huống, nhưng lúc này tại sao lại dứt khoát như vậy! Ta cho hắn đan dược, với tính cách của hắn đáng ra phải suy xét chi li, ít nhất cũng nên nhìn nhiều mấy cái.
.
Nhưng không.
.
Hắn chưa từng liếc mắt xem qua, là do hắn tin tưởng ta hay hắn rất có lòng tin đối với chính mình?” Biểu hiện của Tuyết Sinh khiến cho Ty Trưởng phải suy tư.
Tuyết Sinh cảnh giác đối với hắn, luôn có thái độ xa cách, hắn không ý kiến ngược lại còn vui lòng chấp nhận, loại người như vậy cảnh giác đã trở thành một loại bản năng, ăn sâu vào trong máu.
Thế nhưng lần này hắn bỏ qua cảnh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/duc-hoa-trung-sinh/2449/chuong-63-nhat-tien-ha-song-dieu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.