Nơi biên giới, giặc thù vốn đông
Vẫn xông pha, vì nợ núi sông
Đây tiền tuyến, ta người chiến sĩ.
Giữ bình an, dòng dõi Lạc Hồng.
…
Mọi người về quân doanh, sau hai canh giờ nghỉ ngơi, thì được lệnh tập hợp.
Hứa Minh Đạt nói: “Hôm nay mọi ngưòi làm rất tốt.
Tuy nhiên phần thưởng chỉ có một.”
Dừng một chút, vị Giáo Quan tiếp tục:
“Lần này Đại Kình Ma Ngạc bị chết do Lôi Điện oanh nát tim mà chết.
Nên xem như Lạc Tinh giết.”
“Chúc mừng nha.” – Triệu Tiểu Vy reo lên.
“Ha ha, may mắn thôi.
Ta nghĩ công lớn có lẽ là do phong nhận sắc bén của Hạ Tử Yến.
Da Kình Ngạc này vốn dĩ Nguyên Anh kỳ cũng khó công phá.
Nhưng lại bị phong nhận nàng len lỏi phá được.
Nên phải cảm ơn nàng rồi.”
“Đúng! Cảm ơn Tử Yến nha, ha ha.” – Mọi người cười nói.
Kệ, ai giết không quan trọng, quan trọng là tất cả hoàn thành nhiệm vụ.
“Tốt! Xem như mọi người tốt nghiệp.
Ngày mai, ta sẽ mang mọi người tới căn cứ.”
“Hoan hô.” – Mọi người ai cũng vui vẻ.
Ở nơi huấn luyện này cách biệt với thới giới bên ngoài nên khá nhàm chán.
Nhất là chính thức làm quân nhân sẽ có cơ hội thăng tiến hơn.
Cũng như có thể liên lạc với người nhà thông qua các bộ phận truyền tin của quân đội.
Có một bộ phận nhận thu, nhận các vật phẩm đi khắp nới.
Đương nhiên gởi cái gì cũng rất lâu mới nhận được.
Một, hai tháng là bình thường.
Hôm
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3248/chuong-176-nguyen-anh-hau-ky.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.