Tay đôi vốn dĩ chuyện thường
Ta đây một đứa khinh thường các ngươi
Nên giờ chấp hết mọi người
Ngon thì cứ tới xem người nào vong.
…
“Chuyện bày mưu lập kế để Trần thống Lĩnh tính đi.
Chỉ ba tên nguyên anh kỳ thì Hạ Tử Yến ta cũng không sợ.”
“Được.”
“Giờ cách cũ.
Ta tấn công trước, sao đó dụ ít nhất một tên Nguyên Anh rời khỏi nữa.
Tử Yến, Nàng dẫn quân đội lên tấn công, nhắm được không.”
“Được thôi.
Dù nguyên Anh Trung kỳ ta cũng tự tin đối kháng được.”
“Rồi, mọi người đi từ phía Tây, ta tấn công cổng hướng Đông Nam.
Chú Ý, án binh bất động.
Khi nào ta phát pháo lệnh thì mới tấn công.”
“Này Dương Thông ở lại đây được không?”
Thấy đứa bé gật đầu.
Lạc Tinh Lập tức lên đường.
Đi tới gần quân doanh cổng phía Tây, Lạc Tinh lập tức giết vào.
Huy động thương pháp như điện, nhanh chóng giết hơn mười tên canh cổng.
“Có địch tập kích.”
“Mở trận.” – Hệ Thống kèn báo động vang lên.
Lạc Tinh lập tức rút lui.
“Ủa! Sao Trần thống lĩnh nói đánh cửa Đông Bắc.”
“Chuyện thống lĩnh làm, tự thống lĩnh biết, mọi người yên lặng.
Chỉ cần chờ hiệu lệnh.” – Hứa Tử Yến khẽ quát.
Thực tế, Lạc Tinh muốn tấn công tất cả các cửa tạo giả tượng trước.
Cho kẻ địch không nhìn thấu ý đồ của mình.
Đồng thời tiêu hao một số sinh lực địch.
Sau khi tập kích hướng Tây, Lạc Tinh vòng qua cổng phía Đông.
Rồi xông vào tấn công giết sạch đám lính giữ cổng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3251/chuong-177-my-nhan-dem-khuya-den-nha.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.