Trận thành, bát quái tám phương.
Này đây hợp trận, sa trường lưu danh.
Trận vây, trốn thoát chẳng thành
Cho nên kẻ địch, cũng đành tán thân.
…
Nhìn trận hình quân địch, Lạc Tinh cũng bắt đầu cẩn thận suy tính.
” Lần này chơi lớn rồi.” – Dù sao, đối phương chất lượng thấp nhất là Nguyên Anh Trung Kỳ, tốt gấp mấy lần của bên Lạc Tinh.
Bình thường không có trận pháp, thì một Nguyên Anh Trung kỳ có thể đánh ngang ba Nguyên Anh Sơ Kỳ.
Nếu Nguyên Anh Hậu Kỳ thì một đánh mười vẫn không rơi vào hạ phong.
“Mọi người đừng vào, phát tính hiệu cho hai nhanh quân bên kia qua bao quây.
Toàn đội ở đây Kết trận đi.
Để ta dụ địch ra.” – Sắp xếp xong.
Lạc Tinh bắt đầu đi tới.
Trận chiến này, là đánh dấu xem có trụ nổi ở Tây Vu Bộ không.
Nên phải cẩn thận.
Lạc Tinh xông đến gần vị trí một tên Nguyên Anh, chiếc dây chuyền Nương của Lạc Tinh đưa, không những ẩn giấu thực lực, mà còn giúp Lạc Tinh có thể khiến Linh Thức kẻ yếu hơn mình không phát giác ra bằng linh thức.
Khoảng cách hai bên còn trăm mét.
Nhẹ nhàng bắn ra bảy mũi thất tinh liên châu tiễn.
Tiếp đó, Lạc Tinh chuyển thành cầm thương.
Xuất ra Thương mạnh nhất, cũng như nhanh nhất của mình.
“Bá Vương Toàn Quang Kích.”
“Ầm.”
Một tên nguyên Anh Trung Kỳ cứ thế cơ thể bị đánh vỡ nát nhanh chóng, nguyên anh hắn vừa lộ ra, lập tức bị lôi điện quấn quanh.
Sau đó, bị một đám nhánh cây thu
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3273/chuong-254-doi-chien-tinh-vo.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.