Lần này chiến trận, thật liên miên
Chàng trên nàng dưới, quá bình yên
Đánh tây dẹp bắc, không hề sợ
Thỏa chí anh hùng, sẽ tu tiên.
…
Lưu Thứ trong lòng gỉ máu, hiện thực khác xa những gì hắn nghĩ.
Thực lực kẻ địch quá mạnh, biết là không phải đối thủ của Lạc Dương.
“Ngươi chờ đó!”
Hắn lấy ra một quyển trục, định bóp nát.
“Trốn được sao?” – Lúc này, Lạc Tinh na di lại gần.
“Xoẹt.” – Cánh tay hắn bị chém đứt.
Lạc Tinh thu luôn cánh tay và quyển trục vào không gian trữ vật.
“Hả!”
Lần này, Lưu Thức thực sự hoảng sợ.
Vội dùng một thân pháp quỷ dị, nhảy lùi về sau một dặm.
Tiếp đó dùng cánh tay còn lại lấy ra một viên đan dược, hắn định nuốt vào thì Lạc Tinh cũng na di đến bên cạnh.
Cánh tay còn lại, lẫn viên đan dược được chém đứt và thu mất.
Lưu Thứ vô hoảng hốt, hắn sắp điên rồi.
Át chủ bài nào cũng bị phá giải.
Vừa định mở miệng xin tha thì:
“Xoẹt.” – Đầu hắn cũng theo đó bay ra, rồi nguyên thần bị Lạc Tinh thu gọn.
“Nè, Người ta nói giữ hắn lại có tác dụng mà.” – Lạc Dương không ngờ Lạc Tinh giết luôn tên thái tử.
“Hừ! Dám đòi ngủ với vợ ta một đêm, thì chỉ có chết.”
“Hứ!” – Lạc Dương nghe nói vậy, biết Lạc Tinh ghen nên cũng không giận nữa.
Cả hai thu trận pháp lên phi hành khí bay đi.
Lúc này trên phi hành bảo khí.
“Chàng làm rối đội hình tính toán của thiếp rồi.
Đền đi.” Lạc Dương
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3297/chuong-256-bi-an-minh-ha.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.