Diệp Tố nhìn mặt vỡ của Trọng Minh đao, có chút kinh ngạc, điểm khác biệt lớn nhất của đao và kiếm chính là một bên là lưỡi đơn còn một bên là lưỡi đôi, vì chiều dài và độ rộng thực ra không có sự quy định cụ thể.
Nàng đã từng gặp qua kiếm có lưỡi còn rộng hơn những thanh đao bình thường, hoặc là một vài thanh đao còn dài hơn cả kiếm.
“Cho ta nhìn thử một chút.” Diệp Tố bước tới muốn mượn Dịch Huyền Trọng Minh đao để xem xét.
Khi cầm được trên tay thì nàng liền phát giác ra được chỗ nào không đúng, mặt vỡ này không phải là một mặt vỡ chân chính, hay nói cách khác cây đao này từ lúc thành hình đã có bộ dáng như thế này.
Ngón tay Diệp Tố vuốt nhẹ theo sống đao: “Thanh đao này……nguyên bản vốn là một thanh kiếm.”
Vị luyện khí sư kia hẳn là ban đầu muốn luyện chế ra một thanh kiếm, không biết vì sao khi sắp hoàn thành lại đột nhiên thay đổi chủ ý, cắt bỏ đoạn mũi kiếm đồng thời bịt lại một bên lưỡi kiếm.
Giấu lưỡi đoạn mũi……thú vị đấy.
“Đao này thích hợp với đệ.” Diệp Tố đưa lại Trọng Minh đao cho Dịch Huyền, “Bất quá kiếm chiêu có lẽ sẽ phải thay đổi một chút.”
Dịch Huyền cúi đầu cẩn thận vuốt v e thanh đao, trong lòng rất vui mừng nhưng trên mặt lại cố gắng khắc chế: “Không sao.”
“Có thể lấy máu nhận chủ.” Một đệ tử đứng bên cạnh kích động nói, “Dịch sư đệ, nhanh lên, để chúng ta xem Trọng Minh đao
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1030/chuong-135-co-ngu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.