Nơi nào Kiến Xanh đi qua thì nơi đó chỉ còn lại xương trắng, nhưng từ khinh khí cầu Diệp Tố nhìn thấy ở đằng xa có một mặt hồ, ở một nơi khắp chốn đều là máu cùng xương và tiếng gào rống điên cuồng của yêu thú thì mặt hồ yên ả trông cực kỳ nổi bật.
Nhờ đứng ở trên cao nên Diệp Tố mới có thể thấy được rõ ràng cả bờ hồ đã bị Kiến Xanh bao vây, nàng thậm chí còn thấy ở cạnh hồ có vài cây cột kiến cao đến khoảng gấp đôi nàng, chúng cứ thế lẳng lặng đứng chồng lên nhau như đang canh gác.
Không nghi ngờ gì nữa, chỉ cần ai dám bén mảng đến gần hồ nước thì nhất định sẽ bị chúng nó công kích.
“Chúng ta đi ra ngoài bằng đường nào?” Nhan Hảo cơ bản đã từ bỏ tìm cách, đầu óc nàng hiện tại đã đơ như khúc gỗ, không nghĩ nổi gì nữa, nàng quyết định dựa hết vào Diệp Tố.
Diệp Tố chỉ mặt hồ đằng xa cho nàng thấy: “Yêu thú liều mạng chạy về hướng đó, hẳn là có nguyên nhân.”
Nhan Hảo nhìn qua mấy cột Kiến Xanh bên bờ hồ: “Hồ này có vẻ rất quan trọng.”
Diệp Tố chỉ chỉ lên trời, lại chỉ chỉ dưới đất: “Trên dưới đều có áp chế, ngự kiếm không được, độn thổ không xong, chỉ có một con đường trên mặt đất này là có thể đi, vậy mà còn cố tình có đám Kiến Xanh không gì là không ăn này nữa, hiển nhiên là vì chặn tất cả mọi lối dẫn đến hồ nước đó.”
Nhan Hảo ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1033/chuong-136-thang-gay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.