Quyển bút ký pháp trận của Đồ Thế tiền bối, Diệp Tố có hơn phân nửa xem không hiểu.
Vừa may Cốc Lương Thiên ở đối diện chính là một mô phạm có sẵn, vô luận là thủ pháp kết trận hay là tần suất của cơ thể mỗi lần chuyển động đều bị Diệp Tố học được mười phân vẹn mười.
Ngoại trừ diện mạo khác nhau thì Diệp Tố giống như là hình ảnh phản chiếu trong gương của Cốc Lương Thiên vậy, chuyện này khiến cho các tông chủ trên đài cao cùng với chúng tu sĩ vây xem bên dưới khiếp sợ không thôi.
Đây là chuyện mà người có thể làm được sao?
Nửa đầu trận vẫn còn là một gà mờ về pháp trận, bị Cốc Lương Thiên quăng qua quăng lại như bao cát vậy mà hiện tại lại bỗng nhiên đứng lên, bắt đầu kết trận không khác gì với Phật Tử.
“Nơi này của Diệp Tố có chút đáng sợ.” Mã Tòng Thu vừa chỉ chỉ tay vào đầu mình vừa nói với Từ Trình Ngọc bên cạnh.
“Cho nên ta luôn rất tò mò vì sao nàng ấy không dùng kiếm.” Từ Trình Ngọc sớm biết trình độ bắt chước học tập của Diệp Tố đã lên đến mức nghịch thiên, thậm chí còn không ít lần là kẻ tiếp xúc sau nhưng lại vượt trội so với những người khác.
Điểm này có thể thấy được rõ ràng ở phương diện phù chú.
Cũng vì tốc độ tiến bộ của Diệp Tố quá khoa trương nên Liên Liên và Trình Hoài An từ ban đầu là kinh ngạc rồi bị kích ra chiến ý, đến cuối cùng là tâm như nước
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1039/chuong-141-hut-can-linh-khi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.