Sau khi đã cho nàng ăn xong xuôi, hắn nhìn kỹ lại người con gái đang ở trước mặt mình.
Phải thật tình công nhận rằng, trông từ bất kỳ phương diện nào cũng hệt như cố nhân của hắn, chẳng khác một li một tí nào.
Càng nhìn nàng, những hồi ức dĩ vãng lại ùa về, hắn ước chi nàng chính là “người đó”, như vậy thì tốt biết bao.
Hắn sẽ không phải đau khổ, phải sống trong thù hận hối tiếc.
Nhưng đáng tiếc, sự thật luôn luôn phũ phàng, người đã ra đi thì không bao giờ có cơ hội gặp lại.
Hắn nhắm nghiền mắt quay đầu sang một phía, rồi lắc nhẹ đầu như thức tỉnh chính bản thân.
Sau một hồi lấy lại được ý thức của hiện tại, hắn đưa tay ra chạm nhẹ đầu ngón tay lên huyệt Ấn Đường của Dung Ly, rồi truyền một loại pháp khí nào đó từ tay hắn sang.
Chẳng mấy chốc, đan điền của Dung Ly phát ra ánh sáng đỏ rực, lộ rõ một đường ấn dài.
Hai mắt nàng đột ngột mở to, nhìn đằng đằng sát khí, đồng tử trong mắt cũng chuyển thành đỏ hoe như máu.
Nhìn thấy Dung Ly trong bộ dạng như vậy, hắn có vẻ hài lòng, đắc ý nói với nàng:
– Thời cơ đã đến!
________________
Trong Hoàng Nguyệt Thành dạo gần đây thường hay xảy ra một chuyện rất kỳ lạ.
Cứ mỗi đêm, khu vực gần rừng Kim Bảo lại liên tục xảy ra án mạng.
Những người vô tình đi ngang đó vào lúc trời vừa sập tối đều bị mất tích.
Phải mấy ngày sau mới tìm được thi thể.
Thi thể của các nạn nhân đều rất giống
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/luoi-tinh-nhan-the-ho-yeu-tai-sinh/107/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.