Các Hồ binh nhanh tróng dựng lán bạt,thật ra thì họ chỉ mang theo một bộ lán trại lớn cho Hồ Hậu dùng mà thôi.Còn họ thân đều là tráng sĩ Hồ tộc,ngủ ngoài trời là thói quen rồi.Nhìn ánh mắt ái ngại của đám Hồ nữ,nàng bật cười khanh khách,kéo tay bọn họ cùng vào trong lán.Đám tinh binh thì nhanh tróng chia nhau ra chấn thủ các nơi,hai ba người lập thành một nhóm,bắt đầu nhóm lửa.Hoàng hôn dần dần buông tấm màn đỏ ối lên toàn bộ khu rừng,như hòa cùng với ánh lửa hồng của đám tinh binh tạo ra.Thật yên bình,tĩnh lặng…
Đám Hồ nữ nhất nhất đòi nàng chỉ điểm về những khúc mắc chốn khuê phòng,Linh Trâm nghe vậy thì phì cười,sau đó cũng thì thầm to nhỏ với các nàng hồi lâu.Trong lán thi thoảng lại rộ lên những tiếng cười khúc khích,đán tinh binh bên ngoài tuy nghe nghóng nhưng cũng không dám lám phiền.Trong lòng họ,vị Hồ Hậu này quả thật không hề kém Hồ Hậu Nhan Hương năm nào.Nàng ta cũng hòa ái,cũng rất thoải mái với đồng tộc.Việc lôi kéo cả đám Hồ nữ vào lán khiến họ cảm thấy bội phục nàng vô cùng,xưa nay tôn ti thứ bậc trong Hồ tộc phải nói là vô cùng nghiêm khắc,ấy vậy mà vị Hồ Hậu này lại xem như không khiến đám tinh binh càng lúc càng kính phục,càng lúc càng cảm thấy tự hào.Họ tự hào vì là những người được nàng đích thân thống lĩnh…
Trăng đã lên,trong khu rừng nọ dẫn dần yên tĩnh hơn.Không gian chỉ còn tiếng lép bép của những đống lửa lớn hòa lẫn với tiếng côn trùng rả rich trong đêm,thi thoảng là những câu trao đổi nho nhỏ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6521/chuong-54-tu-linh-dan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.