Lúc này đột nhiên cả ba người đều nhìn lên phía bắc,xa xa đang có một đạo lục quang đang xé gió lao tới.Minh Tiến trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút khẩn trương cũng bất ổn,hắn thả ra thần thức thì không khỏi kinh sợ – Nguyên Anh hậu kỳ!
Đạo lục quang nọ càng lúc càng bay tới gần tiểu đình,Minh Tiến cũng Như Như càng lúc càng cảm thấy một luồng uy áp lớn như thủy triều tràn tới,phủ lên không gian xung quanh tiểu đình.Như Như thân hình trở nên run rẩy,nàng dựa hẳn vào người hắn,hai chân như mềm nhũn.Minh Tiến thì âm thầm vận chân lực nên vẫn tạm thời có thể đứng vững.
Đạo lục quang hạ xuống dần,trong làn ánh sáng dần dần mờ nhạt xuất hiện một nam nhân thân hình cao lớn.Người này tuổi khoảng ngoài bốn mươi,nước da ngăm ngăm đỏ.Khuôn mặt chữ điền,cặp lông mày rậm cùng ánh mắt có thần,từ người y tỏa ra một luồng khí thế khó có thể miêu tả bằng lời.Y mặc một bộ y phục màu tím,thắt đai lưng bạch ngọc,nhẹ nhàng vẫy tay thu hồi phi hành có hình một cái khiên lớn vào túi trữ vật.Bàn tay to bè khẽ vuốt lên chòm râu đen,ánh mắt hướng tới ba người phía trước.Hách Thông vội vàng cung kính cúi đầu.
– Thuộc hạ tham kiến môn chủ!
– Ừm,người này là người vừa phá trận sao,tả hộ pháp?
– Vâng,chính là y thưa môn chủ!
Hách Thông cung kính nói,ánh mắt hướng về phía Minh Tiến như chỉ dẫn.Minh Tiến thấy vậy cũng cung kính bái lễ.
– Tham kiến tiền bối!
Nam nhân mới tới dường như không hề để ý
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6526/chuong-55-bien-co.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.