Hùng Lệ chính thức thành người nhà của Tôn gia,ba anh em họ Tôn còn đặc biệt sửa lại một căn phòng để dành riêng cho hắn.Họ phải phá cửa cũ,mở ra một cái cửa lớn để vừa với hắn.Thêm nữa các loại bàn,tủ,giường đều làm bằng đá cả.Nghĩ cũng phải,một con gấu xám “bé nhỏ” như hắn thì dùng đồ gỗ sẽ gãy sớm mà thôi.Được hai hôm sau thì Mạc Hồng sinh hài tử,là một đứa con trai khiến cả Tôn gia hoan hỷ không thôi, ở tiệc mừng.Tiệc mở ra,người tới đông như kiến.Họ tới chúc mừng hài tử Tôn Sơn thì ít,mà chủ yếu tò mò ngắm Hùng Lệ là nhiều.Tôn Sơn thì vui vẻ cực độ,cười tới ngoác cả miệng ra,bế nam hài mà đi tới đi lui trong sân.Hùng Lệ đương nhiên cũng đã ngó qua đứa trẻ,hắn gật gật đầu mà viết lên nền đá mấy chữ: “Linh căn Lôi hệ,sau này ắt hẳn là một nam tử cường đại”…
Sâm Lâm trấn,cái tin đồn về Hùng Lệ lan đi rất nhanh,thu hút không biết bao nhiêu là người hiếu kỳ đổ dồn về nơi đây.Tin đồn quả thật là một món khai vị đầy thú vị,khi tới mỗi một nơi,nó lại có những hương vị mới mẻ hoàn toàn.Các vị “đầu bếp” mang nó đi thì ra sức thêm mắm,dặm muối về Hùng Lệ khiến càng lúc dòng người tò mò tới Sâm Lâm càng lúc càng đông.Tôn gia hay lớn hơn là cả Sâm Lâm trấn sinh kế đại thịnh,việc buôn bán trao đổi cực kì thuận lợi khiến cho cả trấn đều vui mừng tới phát điên.Thậm chí có nhiều vị cao niên còn cho rằng Hùng Lệ chính là thần,thần mang may mắn đến cho Sâm Lâm trấn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6569/chuong-173-nu-nhan-la-mat.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.