Lời y nói ra, lập tức giải tỏa hết sự nghi ngờ của đám người nọ. Nhiều người cố gắng quan sát hắn thật kĩ, nhằm có đánh giá sơ bộ về tài năng của hắn. Họ chỉ thấy một nam nhân to lớn, thân hình mập mạp, trên mắt đeo một vật kì quái màu bạc. Nói về nam nhân này, từ tướng mạo tới thân hình chắc chắn chỉ thích hợp với quân đội, xông pha nơi chiến trường chứ chẳng hề thấy ở hắn một chút thành tựu y dược. Nhưng đây là lời từ miệng Lưu Bá Ôn, có ai dám không tin? Minh Tiến khẽ cười, chăm chú rót trà, sau đó định quay người bước đi. Chợt một vị lão nhân ngồi bên trái khẽ nói.
– Minh Tiến, khoan hãy đi!
Hắn hơi sững lại, nhưng sau đó cố làm ra một vẻ mặt cung kính, quay đầu lại. Vị lão nhân kia khoảng ngoài năm mươi tuổi, thân mặc một bộ trường bào màu đen. Khuôn mặt vuông chữ điền, hàng lông mày rậm, ánh mắt có thần. Đặc biệt nhất, chính là bộ râu ba chòm được cắt tỉa cầu kì trông rất đẹp mắt. Vị lão nhân nọ dường như chờ đợi hắn quan sát mình cho thật kĩ, sau đó mới mỉm cười mà hỏi.
– Ta trông vóc dáng ngươi không giống với kẻ học y thuật, mà không chỉ riêng ta, mấy vị ngồi đây chắc chắn đều cùng ý kiến với ta!
Minh Tiến khẽ cười, sau đó cung kính nói.
– Tiền bối, con người nào có thể phán đoán chỉ qua vẻ bề ngoài? Nếu nói như tiền bối, vậy cứ dáng người cao lớn thì nhất định phải là người theo quân
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6581/chuong-120-bao-an.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.