Trường Lộ trấn này chỉ là một trấn cấp trung,đương nhiên cũng không có gì quá khác biệt so với Bình Sơn cả,có lẽ chỉ là các cửa tiệm chế luyện trang bị,mua bán các loại tài nguyên,kì trân thì nhiều vô kể.Minh Tiến đi một vòng quanh các cửa tiệm chế luyện,hắn cũng ngó nghiêng qua các tiệm trao đổi.Tuy vậy cũng chưa thấy có món đồ vật nào đáng để mua,cuối cùng quyết định thuê một phòng để nghỉ ngơi trước đã,sau đó rồi mới tính toán tiếp.Minh Tiến tìm một khách điếm hạng trung,nhìn ngắm một hồi như suy tính rồi mới bước vào trong.Gã tiểu nhị đang lúi húi lau bàn thấy vậy vội vã đon đả chào mời.
– Khách quan,xin mời vào.Khách quan đã tới đây thì xin cứ yên tâm,Phù Lan khách điếm chúng ta tuy không phải là sang trọng nhất nhưng cũng không hề kém ai a!
Tiểu nhị nhanh nhảu kéo ghế mời hắn ngồi,y mới chỉ là Luyện Khí kỳ nên rất mực cung kính.Minh Tiến chỉ gật đầu.Chờ cho gã rót xong trà mới nói.
– Vậy phiền ngươi sắp xếp cho ta một phòng,ta định nghỉ lại mấy ngày!
– Được thôi,xin khách quan cứ từ từ thưởng trà.Để ta đi chuẩn bị phòng!
Tiểu nhị đon đả nói,Minh Tiến cũng không hẹp hòi gì,vung tay ném cho hắn mấy viên linh thạch.Sau đó bí mật quan sát tất cả những người đang ngồi nơi đây,tu vi của hắn hiện tại chỉ là Trúc Cơ,vì thế không hề gây chú ý.Đột nhiên Minh Tiến dừng mắt ở một bàn phía xa,lắng tai nghe mấy kẻ nọ truyền âm với nhau.
– Lão đại,tin tức này của ta không nhầm đâu.Hôm
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6652/chuong-121-suy-luan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.