Người hành khất thân hình thoáng run lên, chiếu tới hắn ánh mắt đầy trách móc rồi từ từ cởi bỏ tấm vải bẩn thỉu đang cuốn trên người. Túy Y đang cười vội im bặt, trợn tròn mắt nhìn tới. Tấm vải ấy rơi xuống nền đất, để lộ ra tấm thân nữ nhân, nơi ngực và hạ thân được những băng vải trắng đã ố màu cuốn chặt như đóng khố. Trên thân hình ấy cũng hằn lên vô số vệt đỏ hồng. Trước mặt hắn lúc này không phải là một nam nhân như hắn tưởng, mặc dù mái tóc rối bù cùng với khuôn mặt lem luốc, bẩn thỉu chưa rõ diện mục, nhưng dáng vẻ kia thừa đủ để hắn biết đây là nữ nhân. Thân hình nữ nhân trước mặt hắn nước da tuy hơi ngăm ngăm đen, trông có vẻ hơi thô kệch, xấu xí nhưng dáng người nàng ta có thể đem so sánh ngang hàng với nữ bạch y trong mộng lúc trước của hắn. Túy Y hồi lâu mới hồi tỉnh, hắn hít vào một hơi rồi nhẩm lại Vô Thần. Vội vã quay lưng lại, giơ ra sau dược vật mà nói.
– Ngươi… cô… cô tự mình làm đi!
Sau đó hắn cẩn trọng hé cửa bước ra ngoài, bỏ mặc nữ hành khất ở bên trong…
Túy Y uống ừng ực liền mấy ngụm rượu lớn, hơi rượu cay nồng xộc lên khiến hắn phần nào tỉnh táo lại. Chợt từ trong nhà vang ra tiếng gõ cửa lộc cộc khe khẽ. Hắn không nhìn tới, nói vọng vào.
– Cô cứ lên giường mà nằm nghỉ đi, dược vật của ta cần thời gian mới có thể phát huy tác dụng. Còn tấm vải
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6639/chuong-111-sat-khi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.