Minh Tiến đương nhiên không nắm rõ, trạng thái lúc này của hắn là một trạng thái tiền tích, chuẩn bị tiến giai lên Ngưng Phong kỳ. Giai đoạn này thường được gọi là Phong Cực. Khi đã là Nguyên Anh, thân thể sớm đã được tinh lọc hoàn chỉnh, mọi thứ đều hoàn mỹ cả. Chỉ duy nhất có tâm thức, suy tư là còn cần cải biến.
Quá trình Phong Cực này sẽ quyết định hướng tu luyện về sau của tu chân giả, phân thành hai thái cực khác nhau: Tĩnh – Động. Thông thường, Phong Cực của một tu chân giả thường là dạng tĩnh. Tức là ý thức, suy tư ở trạng thái lặng, một dạng trạng thái tĩnh mịch. Điều này thực sự là một lợi thế lớn, vì ở trạng thái này, sự tập trung cho tu chân vô cùng cao; thêm nữa mọi vấn đề liên quan đều được cẩn thận suy nghĩ, tính toán kĩ càng. Tu chân giả đa phần đều là kẻ tu thân, cố gắng biệt lập tu luyện. Bởi vậy hầu hết là Tĩnh Cực. Nhưng Minh Tiến thì khác, hắn đang ở vào cuộc chiến, phải suy tính nhiều thứ khiến tâm tình bất định, vô tình kích phát Phong Cực – Động. Động có thể khiến ý thức, suy nghĩ của một người trở nên hỗn loạn.Thậm trí còn có thể thay đổi hoàn toàn tính cách con người. Xưa tới nay, tu chân giả thường vì lo sợ điều ấy mà lập động phủ ẩn mình…
Mọi cử chỉ của hắn, từ nét mặt, sắc thái cho tới tâm tư hắn đều được hai người chủ quán cẩn trọng quan sát từ phía trong gian nhà. Nữ nhân mang bầu khẽ cười nhẹ,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6642/chuong-244-su-gia.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.